13 Dấu Hiệu Cho Thấy Bạn Đang Lãng Phí Thời Gian Sống
Khi còn là một đứa trẻ, có phải bạn cũng mơ ước lớn lên sẽ làm phi hành gia, ca sỹ hay kỹ sư? ....
13 Dấu Hiệu Cho Thấy Bạn Đang Lãng Phí Thời Gian Sống
Khi còn là một đứa trẻ, có phải bạn cũng mơ ước lớn lên sẽ làm phi hành gia, ca sỹ hay kỹ sư? Và tới bây giờ thì thế nào? Hy vọng là những ước mơ của bạn trở thành sự thật và bạn được sống với niềm đam mê của mình. Tuy nhiên, với những người chưa thực hiện được ước mơ của mình, có một số dấu hiệu cho thấy bạn đang lãng phí cuộc đời của mình mà bạn không muốn thừa nhận:
1. Dành quá nhiều thời gian làm những việc bạn không nên làm
Trò chơi trực tuyến. Truyền hình thực tế. Lướt web. Ăn uống quá độ. Vân vân và vân vân. Hãy nhìn lại cuộc đời mình một cách nghiêm túc. Bạn dành phần lớn thời gian trong ngày của mình vào việc gì? Và nó có ý nghĩa gì với bạn không? Nó có giúp bạn có một cuộc sống tốt hơn không? Nó có tạo nền tảng cho một tương lai tươi sáng không? Nếu câu trả lời là không, bạn thực sự cần xem xét lại những hoạt động đó và thay đổi chúng đi.
2. Phàn nàn quá nhiều
Tôi biết những người lúc nào cũng ở trong tình trạng bất mãn với cuộc sống, và họ không ngừng nói với tôi về cảm giác của họ. Bạn có tự thấy bản thân mình nằm trong số đó không? Bạn có hay phàn nàn về công việc, cấp trên, mức lương, hàng xóm hay người bạn đời của mình không? Nếu có thì tất cả những gì bạn đã làm chỉ là phát tán ra năng lượng tiêu cực. Nhớ rằng sự tiêu cực không cải thiện được điều gì, mà chỉ khiến bạn bị mắc kẹt trong những vấn đề. Do đó, hãy thay đổi cách nghĩ của mình, nói về những điều khiến bạn cảm thấy biết ơn cuộc sống, thay vì nói về những điều bạn không thích.
3. Không chịu động não
Nếu bạn không thường xuyên học hỏi và phát triển bản thân, trí óc của bạn sẽ trở nên trì trệ, giống như một cái ao tù nước không lưu chuyển được và bị các loại tảo phủ dày trên bề mặt. Điều tương tự cũng xảy ra với não bộ của bạn nếu bạn không giữ cho nó hoạt động liên tục. Những thử thách tích cực trong cuộc sống sẽ chỉ giúp tư duy của bạn sắc bén hơn chứ không làm nó yếu đi.
4. Đánh giá thấp bản thân
Việc tự vấn bản thân có thể khiến bạn trở nên thành công hoặc phá hỏng cuộc đời bạn. Henry Ford từng nói ‘Dù bạn nghĩ rằng mình có thể hay không thể làm một việc gì đó thì bạn cũng luôn đúng’. Nếu bạn tự nói với mình rằng bạn không đủ tài năng để được thăng chức hay bắt đầu một công việc kinh doanh, thì sự thực sẽ diễn ra đúng như vậy. Nếu bạn cảm thấy mình đã quá mệt mỏi trong việc thay đổi cuộc sống của mình và không thể tiếp tục nữa, bạn cũng sẽ thấy mình bỏ cuộc. Vấn đề nằm ở chỗ, bất cứ thứ gì bạn tự nhủ bản thân đều sẽ ăn khớp với cuộc sống thực của bạn. Do vậy, hãy kiểm soát một cách cẩn thận những điều bạn thường tự nhủ.
5. Không có niềm đam mê
Bạn có đặc biệt yêu thích một vấn đề gì trong cuộc sống không ? Có rất nhiều người nói với tôi rằng họ không có niềm đam mê nào cả. Thực tế thì không bao giờ có chuyện như vậy. Nhất định phải có điều gì đó mà bạn thích làm. Do vậy, bạn cần kiểm tra lại xem công việc gì thu hút bạn, và thực hiện việc đó nhiều hơn.
6. Không lên kế hoạch cho tương lai
Mặc dù sống với hiện tại và hết mình với từng giây phút bạn đang sống là rất tốt, đôi khi bạn cũng cần nhìn về phía trước để xem mình muốn đi tới đâu. Nếu bạn không có một mục đích hay kế hoạch rõ ràng thì bạn sẽ chỉ như một con thuyền trôi lang thang trong đại dương, kỳ vọng mình sẽ cập vào một bờ bến nào đó thú vị. Bạn à, chuyện đó không xảy ra đâu. Bạn phải có một bản chỉ dẫn chi tiết về các bước cần thực hiện để đạt được mục tiêu. Giống như những chiếc máy định vị (GPS) giúp bạn tìm đường đến đích, bạn cũng cần những chiếc ‘máy định vị’ của riêng cuộc đời mình.
7. Dành quá nhiều thời gian cho những người không giúp bạn tiến bộ
Chúng ta rất dễ bị mắc kẹt trong việc kết bạn với những người không thể giúp ta tiến bộ hơn mỗi ngày. Nhưng nếu bạn làm vậy trong một thời gian dài, bạn sẽ bị họ kéo xuống đáy sâu của sự trì trệ. Tôi hay gọi họ là ‘Ma cà rồng năng lượng’ (Energy Vampires). Họ hút cạn sức sống của bạn và chẳng truyền lại cho bạn điều gì tích cực cả. Thay vào đó, hãy đi tìm những người luôn phấn đấu cải thiện bản thân để kết bạn.
8 câu hỏi “bất ngờ” sẽ giúp bạn nhìn rõ bản thân
8. Quanh quẩn bên chiếc điện thoại
Tất nhiên điện thoại di động là một ứng dụng tuyệt vời cho tất cả chúng ta. Nhưng hãy nghĩ đến thời gian mà bạn đã phí hoài với chiếc điện thoại của mình. Tệ hơn nữa, hãy nghĩ tới những mối quan hệ có thể bị đổ vỡ do chính chiếc điện thoại di động . Có khi nào bạn gửi tin nhắn hay lướt web trong lúc đang ăn tối cùng vợ và con cái của mình không ? Nếu có thì bạn đang bỏ lỡ cơ hội được sống trong những khoảng khắc ý nghĩa cùng người thân của mình, hoặc đang cắt giảm vào thời gian lập kế hoạch cho tương lai.
9. Tiêu tiền vào những thứ vô bổ
Có sự khác biệt rõ ràng giữa cần và muốn. Tôi tin rằng chúng ta đều đã học về điều đó từ hồi mẫu giáo. Tuy nhiên trong xã hội ngày nay, chúng ta đang xóa nhòa ranh giới giữa hai từ này. Trên thực tế, có nhiều người không thể trả nổi tiền thuê phòng trọ, nhưng vẫn có những thiết bị công nghệ hợp mốt nhất. Nghĩ kỹ thì nhu cầu thiết yếu của chúng ta thực ra tương đối ít, chỉ cần thức ăn, nước uống, chỗ ở, tình cảm….Tất cả những thứ khác chỉ là thêm nếm vào. Bạn hãy nhìn lại xem mình đang tiêu tiền vào đâu và cân nhắc xem có thể điều chỉnh chỗ nào. Biết đâu bạn có thể cắt giảm kha khá tiền cho những việc vô bổ và tiết kiệm được chút ít để đầu tư cho tương lai.
10. Thiếu ngủ
Tuy tôi không phải là bác sỹ, tôi cũng đã đọc nhiều sách và ý thức được giấc ngủ quan trọng với chúng ta như thế nào. Thậm chí tôi có thể viết tới 20 trang giấy về tầm quan trọng của giấc ngủ, nhưng hiển nhiên là không phải trong bài viết ngắn này. Giấc ngủ là yếu tố cơ bản và thiết yếu của một sức khỏe tốt. Nếu bạn bận tới mức không có thời gian ngủ, hoặc đơn giản là bạn có thói quen làm những chú ‘cú đêm’ thì bạn thực sự nên đánh giá lại thói quen của mình.
11. Không chăm sóc cơ thể
Không chỉ có giấc ngủ quan trọng với sức khỏe, thức ăn và việc tập thể dục cũng vậy. Có thể bạn đã biết những điều này rồi, nhưng một chế độ ăn uống cân bằng, lành mạnh và việc vận động thường xuyên không chỉ giúp bạn giảm cân mà còn mang lại nhiều hiệu quả tích cực hơn thế nữa. Nó tác động tới tinh thần và thể trạng chung của bạn. Do đó, hãy xem xét lại chế độ ăn uống tập luyện của mình, biết đâu bạn sẽ nhận ra chỉ cần một vài thay đổi cũng có thể giúp cải thiện cuộc sống của bạn đáng kể.
12. Không dám rời khỏi vùng an toàn của mình
Tôi hiểu rõ sống trong vùng an toàn thì thoải mái như thế nào. Thực tế khi tôi đi tới nhà hàng quen thuộc của mình, tôi thường gọi những món như nhau, không phải vì ngại phải thử món mới, mà vì tôi thích những món tôi hay gọi đó. Tuy nhiên đây không phải vùng an toàn mà tôi đang nói đến. Tôi muốn đề cập tới việc chấp nhận những rủi ro để có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Và xin lưu ý rằng ‘rủi ro’ và ‘rủi ro đã được tính toán trước’ là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Rủi ro thì có rất nhiều điều không đoán định được, nhưng ‘rủi ro được tính trước’ là trường hợp bạn đã cân nhắc mọi khả năng và tìm ra được một kế hoạch hành động phù hợp rồi.
13. Sống cuộc sống mà mình không thích
Đối với tôi, thước đo sự thành công là mức độ hạnh phúc của mỗi người. Bạn có hạnh phúc không? Nếu không thì bạn nên thay đổi điều gì đó. Kể cả cảm giác hài lòng, mãn nguyện cũng chưa chắc đã nói lên rằng bạn đang sống trọn vẹn cuộc đời của mình. Thay vào đó, cuộc sống nên thật thú vị. Do vậy, nếu bạn thấy mình đang không mấy yêu thích với cách sống hiện tại, hãy thử một vài thay đổi để sống tốt hơn.
Nếu bạn thấy mình có bất cứ điều gì trong số 13 dấu hiệu trên, đừng thất vọng. Bạn cũng có thể thay đổi. Nhưng điều đầu tiên bạn cần làm là tránh xa ý nghĩ ‘mình không thể làm được’. Trong nhiều tình huống, trở ngại lớn nhất của bạn lại là chính bạn. Do đó hãy bắt đầu ngay từ bây giờ – Thay thái độ, đổi cuộc đời!
Nguồn : sưu tầm
Khi còn là một đứa trẻ, có phải bạn cũng mơ ước lớn lên sẽ làm phi hành gia, ca sỹ hay kỹ sư? Và tới bây giờ thì thế nào? Hy vọng là những ước mơ của bạn trở thành sự thật và bạn được sống với niềm đam mê của mình. Tuy nhiên, với những người chưa thực hiện được ước mơ của mình, có một số dấu hiệu cho thấy bạn đang lãng phí cuộc đời của mình mà bạn không muốn thừa nhận:
1. Dành quá nhiều thời gian làm những việc bạn không nên làm
Trò chơi trực tuyến. Truyền hình thực tế. Lướt web. Ăn uống quá độ. Vân vân và vân vân. Hãy nhìn lại cuộc đời mình một cách nghiêm túc. Bạn dành phần lớn thời gian trong ngày của mình vào việc gì? Và nó có ý nghĩa gì với bạn không? Nó có giúp bạn có một cuộc sống tốt hơn không? Nó có tạo nền tảng cho một tương lai tươi sáng không? Nếu câu trả lời là không, bạn thực sự cần xem xét lại những hoạt động đó và thay đổi chúng đi.
2. Phàn nàn quá nhiều
Tôi biết những người lúc nào cũng ở trong tình trạng bất mãn với cuộc sống, và họ không ngừng nói với tôi về cảm giác của họ. Bạn có tự thấy bản thân mình nằm trong số đó không? Bạn có hay phàn nàn về công việc, cấp trên, mức lương, hàng xóm hay người bạn đời của mình không? Nếu có thì tất cả những gì bạn đã làm chỉ là phát tán ra năng lượng tiêu cực. Nhớ rằng sự tiêu cực không cải thiện được điều gì, mà chỉ khiến bạn bị mắc kẹt trong những vấn đề. Do đó, hãy thay đổi cách nghĩ của mình, nói về những điều khiến bạn cảm thấy biết ơn cuộc sống, thay vì nói về những điều bạn không thích.
3. Không chịu động não
Nếu bạn không thường xuyên học hỏi và phát triển bản thân, trí óc của bạn sẽ trở nên trì trệ, giống như một cái ao tù nước không lưu chuyển được và bị các loại tảo phủ dày trên bề mặt. Điều tương tự cũng xảy ra với não bộ của bạn nếu bạn không giữ cho nó hoạt động liên tục. Những thử thách tích cực trong cuộc sống sẽ chỉ giúp tư duy của bạn sắc bén hơn chứ không làm nó yếu đi.
4. Đánh giá thấp bản thân
Việc tự vấn bản thân có thể khiến bạn trở nên thành công hoặc phá hỏng cuộc đời bạn. Henry Ford từng nói ‘Dù bạn nghĩ rằng mình có thể hay không thể làm một việc gì đó thì bạn cũng luôn đúng’. Nếu bạn tự nói với mình rằng bạn không đủ tài năng để được thăng chức hay bắt đầu một công việc kinh doanh, thì sự thực sẽ diễn ra đúng như vậy. Nếu bạn cảm thấy mình đã quá mệt mỏi trong việc thay đổi cuộc sống của mình và không thể tiếp tục nữa, bạn cũng sẽ thấy mình bỏ cuộc. Vấn đề nằm ở chỗ, bất cứ thứ gì bạn tự nhủ bản thân đều sẽ ăn khớp với cuộc sống thực của bạn. Do vậy, hãy kiểm soát một cách cẩn thận những điều bạn thường tự nhủ.
5. Không có niềm đam mê
Bạn có đặc biệt yêu thích một vấn đề gì trong cuộc sống không ? Có rất nhiều người nói với tôi rằng họ không có niềm đam mê nào cả. Thực tế thì không bao giờ có chuyện như vậy. Nhất định phải có điều gì đó mà bạn thích làm. Do vậy, bạn cần kiểm tra lại xem công việc gì thu hút bạn, và thực hiện việc đó nhiều hơn.
6. Không lên kế hoạch cho tương lai
Mặc dù sống với hiện tại và hết mình với từng giây phút bạn đang sống là rất tốt, đôi khi bạn cũng cần nhìn về phía trước để xem mình muốn đi tới đâu. Nếu bạn không có một mục đích hay kế hoạch rõ ràng thì bạn sẽ chỉ như một con thuyền trôi lang thang trong đại dương, kỳ vọng mình sẽ cập vào một bờ bến nào đó thú vị. Bạn à, chuyện đó không xảy ra đâu. Bạn phải có một bản chỉ dẫn chi tiết về các bước cần thực hiện để đạt được mục tiêu. Giống như những chiếc máy định vị (GPS) giúp bạn tìm đường đến đích, bạn cũng cần những chiếc ‘máy định vị’ của riêng cuộc đời mình.
7. Dành quá nhiều thời gian cho những người không giúp bạn tiến bộ
Chúng ta rất dễ bị mắc kẹt trong việc kết bạn với những người không thể giúp ta tiến bộ hơn mỗi ngày. Nhưng nếu bạn làm vậy trong một thời gian dài, bạn sẽ bị họ kéo xuống đáy sâu của sự trì trệ. Tôi hay gọi họ là ‘Ma cà rồng năng lượng’ (Energy Vampires). Họ hút cạn sức sống của bạn và chẳng truyền lại cho bạn điều gì tích cực cả. Thay vào đó, hãy đi tìm những người luôn phấn đấu cải thiện bản thân để kết bạn.
8 câu hỏi “bất ngờ” sẽ giúp bạn nhìn rõ bản thân
8. Quanh quẩn bên chiếc điện thoại
Tất nhiên điện thoại di động là một ứng dụng tuyệt vời cho tất cả chúng ta. Nhưng hãy nghĩ đến thời gian mà bạn đã phí hoài với chiếc điện thoại của mình. Tệ hơn nữa, hãy nghĩ tới những mối quan hệ có thể bị đổ vỡ do chính chiếc điện thoại di động . Có khi nào bạn gửi tin nhắn hay lướt web trong lúc đang ăn tối cùng vợ và con cái của mình không ? Nếu có thì bạn đang bỏ lỡ cơ hội được sống trong những khoảng khắc ý nghĩa cùng người thân của mình, hoặc đang cắt giảm vào thời gian lập kế hoạch cho tương lai.
9. Tiêu tiền vào những thứ vô bổ
Có sự khác biệt rõ ràng giữa cần và muốn. Tôi tin rằng chúng ta đều đã học về điều đó từ hồi mẫu giáo. Tuy nhiên trong xã hội ngày nay, chúng ta đang xóa nhòa ranh giới giữa hai từ này. Trên thực tế, có nhiều người không thể trả nổi tiền thuê phòng trọ, nhưng vẫn có những thiết bị công nghệ hợp mốt nhất. Nghĩ kỹ thì nhu cầu thiết yếu của chúng ta thực ra tương đối ít, chỉ cần thức ăn, nước uống, chỗ ở, tình cảm….Tất cả những thứ khác chỉ là thêm nếm vào. Bạn hãy nhìn lại xem mình đang tiêu tiền vào đâu và cân nhắc xem có thể điều chỉnh chỗ nào. Biết đâu bạn có thể cắt giảm kha khá tiền cho những việc vô bổ và tiết kiệm được chút ít để đầu tư cho tương lai.
10. Thiếu ngủ
Tuy tôi không phải là bác sỹ, tôi cũng đã đọc nhiều sách và ý thức được giấc ngủ quan trọng với chúng ta như thế nào. Thậm chí tôi có thể viết tới 20 trang giấy về tầm quan trọng của giấc ngủ, nhưng hiển nhiên là không phải trong bài viết ngắn này. Giấc ngủ là yếu tố cơ bản và thiết yếu của một sức khỏe tốt. Nếu bạn bận tới mức không có thời gian ngủ, hoặc đơn giản là bạn có thói quen làm những chú ‘cú đêm’ thì bạn thực sự nên đánh giá lại thói quen của mình.
11. Không chăm sóc cơ thể
Không chỉ có giấc ngủ quan trọng với sức khỏe, thức ăn và việc tập thể dục cũng vậy. Có thể bạn đã biết những điều này rồi, nhưng một chế độ ăn uống cân bằng, lành mạnh và việc vận động thường xuyên không chỉ giúp bạn giảm cân mà còn mang lại nhiều hiệu quả tích cực hơn thế nữa. Nó tác động tới tinh thần và thể trạng chung của bạn. Do đó, hãy xem xét lại chế độ ăn uống tập luyện của mình, biết đâu bạn sẽ nhận ra chỉ cần một vài thay đổi cũng có thể giúp cải thiện cuộc sống của bạn đáng kể.
12. Không dám rời khỏi vùng an toàn của mình
Tôi hiểu rõ sống trong vùng an toàn thì thoải mái như thế nào. Thực tế khi tôi đi tới nhà hàng quen thuộc của mình, tôi thường gọi những món như nhau, không phải vì ngại phải thử món mới, mà vì tôi thích những món tôi hay gọi đó. Tuy nhiên đây không phải vùng an toàn mà tôi đang nói đến. Tôi muốn đề cập tới việc chấp nhận những rủi ro để có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Và xin lưu ý rằng ‘rủi ro’ và ‘rủi ro đã được tính toán trước’ là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Rủi ro thì có rất nhiều điều không đoán định được, nhưng ‘rủi ro được tính trước’ là trường hợp bạn đã cân nhắc mọi khả năng và tìm ra được một kế hoạch hành động phù hợp rồi.
13. Sống cuộc sống mà mình không thích
Đối với tôi, thước đo sự thành công là mức độ hạnh phúc của mỗi người. Bạn có hạnh phúc không? Nếu không thì bạn nên thay đổi điều gì đó. Kể cả cảm giác hài lòng, mãn nguyện cũng chưa chắc đã nói lên rằng bạn đang sống trọn vẹn cuộc đời của mình. Thay vào đó, cuộc sống nên thật thú vị. Do vậy, nếu bạn thấy mình đang không mấy yêu thích với cách sống hiện tại, hãy thử một vài thay đổi để sống tốt hơn.
Nếu bạn thấy mình có bất cứ điều gì trong số 13 dấu hiệu trên, đừng thất vọng. Bạn cũng có thể thay đổi. Nhưng điều đầu tiên bạn cần làm là tránh xa ý nghĩ ‘mình không thể làm được’. Trong nhiều tình huống, trở ngại lớn nhất của bạn lại là chính bạn. Do đó hãy bắt đầu ngay từ bây giờ – Thay thái độ, đổi cuộc đời!
Nguồn : sưu tầm
Cậu bé thấy hũ đậu phộng
Cậu bé thấy hũ đậu phộng để trên bàn thích quá muốn lấy một ít để ăn. Cậu thọc tay vào hũ và cố bốc một nắm rõ to. Tuy nhiên, cố bốc được nhiều hạt đậu nắm tay quá to để rút ra khỏi miệng hũ nhỏ hẹp được.
Cậu bé thấy hũ đậu phộng để trên bàn thích quá muốn lấy một ít để ăn. Cậu thọc tay vào hũ và cố bốc một nắm rõ to. Tuy nhiên, cố bốc được nhiều hạt đậu nắm tay quá to để rút ra khỏi miệng hũ nhỏ hẹp được. Cậu bé vừa cố nắm chặt vốc hạt đậu vừa cố gắng kéo tay ra. Chẳng những không lấy tay và đậu ra được mà tay cậu còn kẹt cứng vào chiếc hũ. Đau quá cậu bật khóc.
Lúc ấy Mẹ cậu chạy vào hỏi:
- Có chuyện gì vậy con?
Cậu bé vừa khóc vừa trả lời:
- Con không làm sao lấy nắm đậu này ra khỏi hũ được Mẹ ạ!
- Ô, đừng có nóng vội như thế. Con cứ lấy từ từ mỗi lần hai ba hạt thì tay con đâu bị kẹt trong đó.
Cậu bé làm theo cách Mẹ chỉ, vừa lấy mấy hạt đậu ra khỏi hũ vừa nhỏe miệng cười:
- Đúng Mẹ ạ, thật dễ dàng! Lẽ ra con phải tự mình nghĩ ra điều ấy chứ nhỉ!
=> Suy ngẫm: Nóng vội rất dễ làm hỏng việc, dù đó chỉ là việc nhỏ. Hãy kiên trì thực hiện mục tiêu cuộc sống bằng cách hoàn thành những mục tiêu nhỏ.
Lúc ấy Mẹ cậu chạy vào hỏi:
- Có chuyện gì vậy con?
Cậu bé vừa khóc vừa trả lời:
- Con không làm sao lấy nắm đậu này ra khỏi hũ được Mẹ ạ!
- Ô, đừng có nóng vội như thế. Con cứ lấy từ từ mỗi lần hai ba hạt thì tay con đâu bị kẹt trong đó.
Cậu bé làm theo cách Mẹ chỉ, vừa lấy mấy hạt đậu ra khỏi hũ vừa nhỏe miệng cười:
- Đúng Mẹ ạ, thật dễ dàng! Lẽ ra con phải tự mình nghĩ ra điều ấy chứ nhỉ!
=> Suy ngẫm: Nóng vội rất dễ làm hỏng việc, dù đó chỉ là việc nhỏ. Hãy kiên trì thực hiện mục tiêu cuộc sống bằng cách hoàn thành những mục tiêu nhỏ.
Thành Công Và Thất Bại
Victor vô cùng vui sướng khi thấy tên mình trong danh sách 10 người được chọn từ 100 nhân viên thực tập được ký hợp đồng chính thức. Từ ngày mai, Victor sẽ được làm việc trên giàn khoan giữa đại dương bao la - niềm mơ ước từ lâu của Victor.
Victor vô cùng vui sướng khi thấy tên mình trong danh sách 10 người được chọn từ 100 nhân viên thực tập được ký hợp đồng chính thức. Từ ngày mai, Victor sẽ được làm việc trên giàn khoan giữa đại dương bao la - niềm mơ ước từ lâu của Victor.
Ngày đầu tiên được đứng trên giàn khoan, Victor thấy thật tuyệt vời, anh thấy những cố gắng của mình trong 6 tháng thực tập đã không uổng phí. Kíp trưởng đưa cho Victor một chiếc hộp và nói: “Đây là công việc đầu tiên của cậu, hãy cầm ngay chiếc hộp này mang lên cho Trưởng giàn trên kia”. Victor nhanh nhẹn cầm chiếc hộp leo lên tháp cao hơn 100m. Leo lên đến nơi gặp Trưởng giàn, Victor mồ hôi ròng ròng. Trưởng giàn viết vào chiếc hộp rồi lại đưa cho Victor nói cậu cầm xuống đưa lại cho Kíp trưởng.
Xuống đến nơi, Kíp trưởng cũng viết vào chiếc hộp rồi lại bảo Victor mang lên cho Trưởng giàn. Victor cầm chiếc hộp lại leo lên thang. Trời bắt đầu nắng, mồ hôi vã ra, lần này anh phải nghỉ 2 lần mới lên tới nơi. Như lần trước, Trưởng giàn viết xong đưa lại chiếc hộp để Victor mang xuống cho Kíp trưởng. Xuống đến nơi, chân Victor như muốn khuỵu xuống vì mệt và mỏi. Nhưng công việc vẫn chưa xong, Kíp trưởng lại đưa chiếc hộp cho Victor mang lên. Victor hằm hằm cầm chiếc hộp bước lên thang với những bước chân rã rời. Mắt mũi hoa lên, Victor nghỉ 4 lần mới lên tới nơi. Thấy Victor ướt sũng người vì mồ hôi, vị Trưởng giàn cười bảo cậu: “Hãy mở chiếc hộp ra”.
Victor tức tối đặt chiếc hộp xuống bàn, lớn tiếng: “Tôi không làm nữa, các ông thật quá đáng!”. Vị Trưởng giàn bước tới mở chiếc hộp ra, bên trong là chai sâm panh, ông nghiêm nghị nói: “Tôi đã chuẩn bị chai sâm panh này để chúc mừng cậu nhưng giờ thì thật tiếc không được dùng nữa rồi. Cậu có biết việc cậu vừa được giao chính là bài kiểm tra về thể lực không, vì chúng ta làm việc trên biển, có thể gặp tình huống nguy hiểm bất cứ lúc nào, thế nên mỗi người đều phải có thể lực tốt và năng lực phối hợp để ứng phó với mọi việc xảy đến, đặc biệt phải rèn cho mình đức tính kiên nhẫn và tuân thủ mệnh lệnh tuyệt đối. Cậu đã vất vả 6 tháng qua, chỉ còn một cánh cửa cuối cùng để mở ra tương lai nghề nghiệp thì cậu lại không qua được, giờ cậu có thể về”.
- Sưu tầm -
Ngày đầu tiên được đứng trên giàn khoan, Victor thấy thật tuyệt vời, anh thấy những cố gắng của mình trong 6 tháng thực tập đã không uổng phí. Kíp trưởng đưa cho Victor một chiếc hộp và nói: “Đây là công việc đầu tiên của cậu, hãy cầm ngay chiếc hộp này mang lên cho Trưởng giàn trên kia”. Victor nhanh nhẹn cầm chiếc hộp leo lên tháp cao hơn 100m. Leo lên đến nơi gặp Trưởng giàn, Victor mồ hôi ròng ròng. Trưởng giàn viết vào chiếc hộp rồi lại đưa cho Victor nói cậu cầm xuống đưa lại cho Kíp trưởng.
Xuống đến nơi, Kíp trưởng cũng viết vào chiếc hộp rồi lại bảo Victor mang lên cho Trưởng giàn. Victor cầm chiếc hộp lại leo lên thang. Trời bắt đầu nắng, mồ hôi vã ra, lần này anh phải nghỉ 2 lần mới lên tới nơi. Như lần trước, Trưởng giàn viết xong đưa lại chiếc hộp để Victor mang xuống cho Kíp trưởng. Xuống đến nơi, chân Victor như muốn khuỵu xuống vì mệt và mỏi. Nhưng công việc vẫn chưa xong, Kíp trưởng lại đưa chiếc hộp cho Victor mang lên. Victor hằm hằm cầm chiếc hộp bước lên thang với những bước chân rã rời. Mắt mũi hoa lên, Victor nghỉ 4 lần mới lên tới nơi. Thấy Victor ướt sũng người vì mồ hôi, vị Trưởng giàn cười bảo cậu: “Hãy mở chiếc hộp ra”.
Victor tức tối đặt chiếc hộp xuống bàn, lớn tiếng: “Tôi không làm nữa, các ông thật quá đáng!”. Vị Trưởng giàn bước tới mở chiếc hộp ra, bên trong là chai sâm panh, ông nghiêm nghị nói: “Tôi đã chuẩn bị chai sâm panh này để chúc mừng cậu nhưng giờ thì thật tiếc không được dùng nữa rồi. Cậu có biết việc cậu vừa được giao chính là bài kiểm tra về thể lực không, vì chúng ta làm việc trên biển, có thể gặp tình huống nguy hiểm bất cứ lúc nào, thế nên mỗi người đều phải có thể lực tốt và năng lực phối hợp để ứng phó với mọi việc xảy đến, đặc biệt phải rèn cho mình đức tính kiên nhẫn và tuân thủ mệnh lệnh tuyệt đối. Cậu đã vất vả 6 tháng qua, chỉ còn một cánh cửa cuối cùng để mở ra tương lai nghề nghiệp thì cậu lại không qua được, giờ cậu có thể về”.
- Sưu tầm -
HÃY ĐỌC - DÙ BẠN BẬN ĐẾN MỨC NÀO !
Mỗi sáng ở Châu Phi, một con linh dương thức dậy. Nó biết rằng nó phải chạy nhanh hơn con sư tử nhanh nhất nếu không muốn bị giết.
HÃY ĐỌC - DÙ BẠN BẬN ĐẾN MỨC NÀO !
--- Mỗi sáng ở Châu Phi, một con linh dương thức dậy. Nó biết rằng nó phải chạy nhanh hơn con sư tử nhanh nhất nếu không muốn bị giết.
Mỗi sáng, một con sư tử thức dậy, nó biết nó phải chạy nhanh hơn con linh dương chậm nhất hoặc nó sẽ bị chết đói.
Điều quan trọng không phải ở chỗ bạn là sư tử hay linh dương. Khi Mặt Trời mọc, bạn phải bắt đầu chạy. Quy luật sinh tồn không chừa ai cả. Kẻ giàu, người nghèo, ai cũng phải “chạy”.
Mà chạy, đâu phải chạy lung tung, chạy vô tội vạ. Ai cũng vậy thôi, ở đời phải sống có mục đích, có mục tiêu. Mục tiêu của con linh dương là “chạy nhanh hơn con sư tử nhanh nhất”. Điều con sư tử muốn đạt được là “chạy nhanh hơn con linh dương chậm nhất”. Mục tiêu của bạn là kiếm thật nhiều tiền. Mục tiêu của tôi đơn giản là được sống với chính mình. Đừng sống chới với không mục đích, như thế cuộc sống của bạn lúc nào cũng sẽ chênh vênh, trôi nổi, không biết về đâu và chẳng biết bản thân đang cố gắng vì điều gì.
Cuộc đời là một đường đua, chỉ kẻ đứng đầu mới được nhớ đến. Vì thế, để tồn tại, phải đè bẹp những đối thủ khác. Triết lý đó đôi khi quá vị kỉ và tàn nhẫn, nhưng suy cho cùng nó không hề sai.
Đời này có nhiều loại đường đua, đương nhiên cũng có nhiều cách đua khác nhau. Đè bẹp các đối thủ khác để đứng đầu là một trong những cách đua bạn có thể lựa chọn. Và dù bạn chọn cách nào, thì cũng hãy cố gắng hết sức để về đích.
Đời có niềm vui, cũng có nỗi buồn. Bạn cần chạy đua. Nhưng cũng cần những phút giây sống chậm lại và hưởng thụ những gì mình có. Nếu sống chỉ để chạy thục mạng, bạn sẽ chẳng bao giờ hiểu được cuộc sống này đẹp đến thế nào :)
Mỗi người có một sự lựa chọn sống riêng. Nhưng dù là cách sống nào nữa, thì vẫn luôn như vậy: tâm phải nhẫn và đôi khi phải nhẫn tâm.
Cuối cùng, một trong hai loài động vật vẫn sẽ phải chết. Không phải mục tiêu nào cũng có thể đạt được. Đường đua rồi sẽ có ngày đến đích. Có kẻ chạm đích, có kẻ không. Có người thành công, cũng có người thất bại. Nhưng Mặt Trời, lặn rồi sẽ mọc.
Ngày mới vẫn sẽ đến, luôn là như thế mà.
--- Mỗi sáng ở Châu Phi, một con linh dương thức dậy. Nó biết rằng nó phải chạy nhanh hơn con sư tử nhanh nhất nếu không muốn bị giết.
Mỗi sáng, một con sư tử thức dậy, nó biết nó phải chạy nhanh hơn con linh dương chậm nhất hoặc nó sẽ bị chết đói.
Điều quan trọng không phải ở chỗ bạn là sư tử hay linh dương. Khi Mặt Trời mọc, bạn phải bắt đầu chạy. Quy luật sinh tồn không chừa ai cả. Kẻ giàu, người nghèo, ai cũng phải “chạy”.
Mà chạy, đâu phải chạy lung tung, chạy vô tội vạ. Ai cũng vậy thôi, ở đời phải sống có mục đích, có mục tiêu. Mục tiêu của con linh dương là “chạy nhanh hơn con sư tử nhanh nhất”. Điều con sư tử muốn đạt được là “chạy nhanh hơn con linh dương chậm nhất”. Mục tiêu của bạn là kiếm thật nhiều tiền. Mục tiêu của tôi đơn giản là được sống với chính mình. Đừng sống chới với không mục đích, như thế cuộc sống của bạn lúc nào cũng sẽ chênh vênh, trôi nổi, không biết về đâu và chẳng biết bản thân đang cố gắng vì điều gì.
Cuộc đời là một đường đua, chỉ kẻ đứng đầu mới được nhớ đến. Vì thế, để tồn tại, phải đè bẹp những đối thủ khác. Triết lý đó đôi khi quá vị kỉ và tàn nhẫn, nhưng suy cho cùng nó không hề sai.
Đời này có nhiều loại đường đua, đương nhiên cũng có nhiều cách đua khác nhau. Đè bẹp các đối thủ khác để đứng đầu là một trong những cách đua bạn có thể lựa chọn. Và dù bạn chọn cách nào, thì cũng hãy cố gắng hết sức để về đích.
Đời có niềm vui, cũng có nỗi buồn. Bạn cần chạy đua. Nhưng cũng cần những phút giây sống chậm lại và hưởng thụ những gì mình có. Nếu sống chỉ để chạy thục mạng, bạn sẽ chẳng bao giờ hiểu được cuộc sống này đẹp đến thế nào :)
Mỗi người có một sự lựa chọn sống riêng. Nhưng dù là cách sống nào nữa, thì vẫn luôn như vậy: tâm phải nhẫn và đôi khi phải nhẫn tâm.
Cuối cùng, một trong hai loài động vật vẫn sẽ phải chết. Không phải mục tiêu nào cũng có thể đạt được. Đường đua rồi sẽ có ngày đến đích. Có kẻ chạm đích, có kẻ không. Có người thành công, cũng có người thất bại. Nhưng Mặt Trời, lặn rồi sẽ mọc.
Ngày mới vẫn sẽ đến, luôn là như thế mà.
Tại Sao Người Càng Thành Đạt Lại Càng Thích Vay Mượn Người Khác
Có một người đàn ông nghèo, ngày không ăn đủ ba bữa, quần áo chỉ mặc đi mặc lại duy nhất một bộ. Anh ta thường ngẩng lên nhìn trời và than cho số phận đau khổ của mình. Hàng ngày anh ta làm việc cực nhọc cũng chẳng đủ sống. Có một lần, ông thương tâm mà kêu khóc: “Hỏi Ông Trời có công bằng hay không? Tại sao có người giàu sang sung sướng như vậy, còn người nghèo chúng tôi mỗi ngày đều chịu khổ chịu mệt?”
Có một người đàn ông nghèo, ngày không ăn đủ ba bữa, quần áo chỉ mặc đi mặc lại duy nhất một bộ. Anh ta thường ngẩng lên nhìn trời và than cho số phận đau khổ của mình. Hàng ngày anh ta làm việc cực nhọc cũng chẳng đủ sống. Có một lần, ông thương tâm mà kêu khóc: “Hỏi Ông Trời có công bằng hay không? Tại sao có người giàu sang sung sướng như vậy, còn người nghèo chúng tôi mỗi ngày đều chịu khổ chịu mệt?”
Thượng Đế vừa cười vừa hỏi ông ta: “Thế ông thế nào thì sẽ thấy ta công bằng?”
Người đàn ông nghèo đáp: “Con muốn một người giàu có trở nên nghèo giống con, có cuộc sống như con. Nếu như người giàu ấy có thể phú quý trở lại thì con sẽ không oán thán gì nữa.”
Thượng Đế gật đầu, nói: “Được!”.
Thế rồi Thượng Đế cho một người giàu sang biến thành một kể bần hàn giống như người đàn ông kia. Thượng Đế còn cho mỗi người 1 ngôi nhà và 1 quả núi, mỗi ngày họ đều đào than lộ thiên ở trên núi đem xuống núi bán, lấy tiền mua lương thực. Sau 1 tháng, than lộ thiên đều đã bị họ đào hết.
Người giàu và người nghèo cùng bắt đầu đào núi để lấy than, người nghèo vốn thường quen với cuộc sống khổ cực, việc đào than đối với anh ta chẳng có khó nhọc gì, rất nhanh anh ta đã tích được đủ 1 xe than chở xuống núi bán lấy tiền, và dùng toàn bộ số tiền để mua đồ ăn ngon mang về cho mẹ già, con thơ ở nhà.
Người giàu vốn chưa bao giờ làm việc nặng nhọc, đào 1 lúc lại nghỉ 1 hồi, mồ hôi đầm đìa khắp thân mà vẫn chưa đào được là bao. Tới chập tối anh ta mới chất được đủ 1 xe than để mang xuống núi, bán được tiền rồi, anh ta chỉ mua vài cái màn thầu, còn số tiền dư anh ta cất để dành.
Ngày thứ 2, người nghèo đã dậy từ sớm để đi đào than, còn người giàu lại đi xuống núi, thuê 2 người nghèo khác. Hai người này chẳng nói chẳng rằng đã bắt tay vào đào than, trông tướng tá thì khoẻ mạnh và to cao hơn người nghèo kia rất nhiều. Người giàu đứng một bên chỉ đạo, chẳng mấy chốc họ đã đào được vài xe than đầy. Người giàu mang xe than xuống núi bán, được bao nhiêu lại lấy tiền đó thuê thêm lao động. Sau một ngày đó, người giàu trả tiền cho công nhân của mình xong, còn để ra được một khoản tiền gấp mấy lần người nghèo kia. Một tháng lại qua rất mau, người nghèo chỉ đào được một góc nhỏ mỏ than ở trên núi. Mỗi ngày tiền kiếm được anh ta đều mua đồ ăn ngon cho mình và gia đình, cũng chẳng để lại được là bao. Còn người giàu vốn từ đầu đã thuê được cả 1 nhóm người, đào hết cả than trên núi, kiếm được không ít tiền, anh ta dùng số tiền này đầu tư buôn đi bán lại, rất nhanh đã trở thành phú ông.
Kết quả chẳng cần nói cũng có thể đoán ra, người nghèo thì chẳng dám oán trách Ông Trời nữa.
Thành công không phải là ở việc bạn có thể làm bao nhiêu việc, mà là bạn có thể “mượn” bao nhiêu người làm bao nhiêu việc!
Học cách “đi mượn” là dùng nền tảng vốn có của bạn, mượn thêm công sức của người khác, mượn khả năng của người khác, mượn sức lực của cả một hệ thống!
Do đó, bạn phải tìm thấy điểm trọng tâm của đòn bẩy, để “nâng được cả thế giới”.
----Sưu tầm----
Thượng Đế vừa cười vừa hỏi ông ta: “Thế ông thế nào thì sẽ thấy ta công bằng?”
Người đàn ông nghèo đáp: “Con muốn một người giàu có trở nên nghèo giống con, có cuộc sống như con. Nếu như người giàu ấy có thể phú quý trở lại thì con sẽ không oán thán gì nữa.”
Thượng Đế gật đầu, nói: “Được!”.
Thế rồi Thượng Đế cho một người giàu sang biến thành một kể bần hàn giống như người đàn ông kia. Thượng Đế còn cho mỗi người 1 ngôi nhà và 1 quả núi, mỗi ngày họ đều đào than lộ thiên ở trên núi đem xuống núi bán, lấy tiền mua lương thực. Sau 1 tháng, than lộ thiên đều đã bị họ đào hết.
Người giàu và người nghèo cùng bắt đầu đào núi để lấy than, người nghèo vốn thường quen với cuộc sống khổ cực, việc đào than đối với anh ta chẳng có khó nhọc gì, rất nhanh anh ta đã tích được đủ 1 xe than chở xuống núi bán lấy tiền, và dùng toàn bộ số tiền để mua đồ ăn ngon mang về cho mẹ già, con thơ ở nhà.
Người giàu vốn chưa bao giờ làm việc nặng nhọc, đào 1 lúc lại nghỉ 1 hồi, mồ hôi đầm đìa khắp thân mà vẫn chưa đào được là bao. Tới chập tối anh ta mới chất được đủ 1 xe than để mang xuống núi, bán được tiền rồi, anh ta chỉ mua vài cái màn thầu, còn số tiền dư anh ta cất để dành.
Ngày thứ 2, người nghèo đã dậy từ sớm để đi đào than, còn người giàu lại đi xuống núi, thuê 2 người nghèo khác. Hai người này chẳng nói chẳng rằng đã bắt tay vào đào than, trông tướng tá thì khoẻ mạnh và to cao hơn người nghèo kia rất nhiều. Người giàu đứng một bên chỉ đạo, chẳng mấy chốc họ đã đào được vài xe than đầy. Người giàu mang xe than xuống núi bán, được bao nhiêu lại lấy tiền đó thuê thêm lao động. Sau một ngày đó, người giàu trả tiền cho công nhân của mình xong, còn để ra được một khoản tiền gấp mấy lần người nghèo kia. Một tháng lại qua rất mau, người nghèo chỉ đào được một góc nhỏ mỏ than ở trên núi. Mỗi ngày tiền kiếm được anh ta đều mua đồ ăn ngon cho mình và gia đình, cũng chẳng để lại được là bao. Còn người giàu vốn từ đầu đã thuê được cả 1 nhóm người, đào hết cả than trên núi, kiếm được không ít tiền, anh ta dùng số tiền này đầu tư buôn đi bán lại, rất nhanh đã trở thành phú ông.
Kết quả chẳng cần nói cũng có thể đoán ra, người nghèo thì chẳng dám oán trách Ông Trời nữa.
Thành công không phải là ở việc bạn có thể làm bao nhiêu việc, mà là bạn có thể “mượn” bao nhiêu người làm bao nhiêu việc!
Học cách “đi mượn” là dùng nền tảng vốn có của bạn, mượn thêm công sức của người khác, mượn khả năng của người khác, mượn sức lực của cả một hệ thống!
Do đó, bạn phải tìm thấy điểm trọng tâm của đòn bẩy, để “nâng được cả thế giới”.
----Sưu tầm----
0 nhận xét:
Đăng nhận xét