Biến được định nghĩa bên trong một khối lệnh được gọi là các biến cục bộ (local variables). Thời gian hoạt động của biến cục bộ: từ thời điểm định nghĩa, bị hủy khi ra khỏi khối lệnh mà biến đó được định nghĩa. Khi sử dụng từ khóa “static” với các biến cục bộ, nó sẽ trở thành biến tĩnh (static variables). Sử dụng biến tĩnh khi có nhu cầu giữ giá trị của biến trong chương trình.
Biến tĩnh có các tính chất:
- Biến tĩnh là biến được tạo ra duy nhất một lần khi gọi hàm lần đầu tiên và nó sẽ tiếp tục tồn tại trong suốt chương trình.
- Biến tĩnh không mất đi khi khối lệnh định nghĩa nó kết thúc, nó vẫn nằm trong vùng nhớ của chương trình và được tự động cập nhật khi khối lệnh đó được gọi lại (tính chất toàn cục)
- Biến tĩnh chỉ có thể được sử dụng trong khối lệnh mà nó được khai báo (tính chất cục bộ).
- Nếu không khởi tạo thì biến tĩnh khởi tạo mặc định bằng 0.
Theo quy ước, nên đặt tiền tố “s_” trước các biến tĩnh để dễ dàng phân biệt với những biến khác.
Ví dụ 1. Đánh số trang in
Ví dụ 2. Tạo mã nhân viên không trùng nhau
0 nhận xét:
Đăng nhận xét